Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

THỜI CỦA VĂN CHƯƠNG

THỜI CỦA VĂN CHƯƠNG
                   NGUYỄN LONG
  (Viết nhân Đại hội Văn học NT Thái Bình lần thứ X 
Trong lịch sử hàng nghìn năm, văn chương luôn được coi là quan trọng nhất, là lĩnh vực đứng đầu thiên hạ. Người xưa thi chọn người tài chủ yếu thi văn chương chữ nghĩa. Người làm vua quan, phần lớn đều văn hay chữ tốt. Những tác phẩm bất hủ trong kho tàng văn học dân tộc như: bài thơ Nam quốc sơn hà nam đế cư tương truyền là của Lý Thường Kiệt thời Lý, Hịch tướng sỹ của Trần Quốc Tuấn thời Trần, Cáo bình Ngô của Nguyễn Trãi thời Lê…đều là những đấng bậc quân vương nắm trong tay vận mệnh đất nước. Tới nhà Nguyễn, thời Tự Đức, cái ông vua “Đập cổ kính ra tìm lấy bóng/ xếp tàn y lại để dành hơi…” còn lập lên Hội thơ Thập nhị bát tú tự mình đứng đầu. Thời nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, ông Trường Trinh là Tổng bí thư Đảng vừa là nhà thơ Sóng Hồng, ông Lê Đức Thọ trưởng Ban tổ chức Trung ương quyền nghiêng thiên hạ vẫn làm Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Thời Chống Mỹ văn chương vẫn còn linh thiêng, được xã hội trọng vọng. Ông Phạm Tiến Duật chỉ là tài thơ, khi vào chiến trường Trường Sơn được tướng Đồng Sỹ Nguyên cho đặc cách hưởng chế độ như một vị tướng. Khi ông ra Bắc được các ủy viên Bộ chính trị thay nhau mời cơm ở nhà riêng. Trên còn có ý xắp xếp cho ông chiếc ghế Bí thư Đoàn toàn quốc, ngang hàm bộ trưởng…   Nhưng từ thời cơ chế thị trường, nhất là đôi chục năm trở về đây số lượng người làm văn làm thơ càng đông lên, các tổ chức hội hè văn bút càng to ra và nở rộ thì văn chương ngày càng xuống cấp, càng bị xã hội thờ ơ, rẻ rúng. Không còn mấy người hào hứng với nghiệp văn chương.

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

CHÂN DUNG NHÀ THƠ VIỆT HIỆN ĐẠI

Rất nhiều người đã vẽ chân dung những nhà thơ Việt hiện đại, Đỗ Hoàng cũng làm theo kiểu riêng ông, không xếp loại sau trước, không phân biệt thế hệ tuổi tác, chắc ông chỉ thể hiện cảm nhận riêng của mình. Bởi thấy có nhắc đến mình, một kẻ làm thơ dở mùa nêm in lại cho vui. (nguyenlong - theo trannhuong.com)

Đỗ Hoàng


PHẦN ( I )


1 - Hữu Thỉnh chẳng còn bài nào,
Xe tăng vấp phải tường rào thi ca!

2 - Chế Lan Viên quá tài ba
Cách tân, truyền thống thật là tuyệt luân!

3 - Phùng Cung chịu bao phong trần
Để thơ ca Việt đến gần Trời cao!

4 - Cũng nên nhắc bác Nguyễn Bao
Cùng em Định Hải đã vào văn chương!

5 - Phùng Quán tính cách khác thường
Lưu danh sử sách cũng đương luận bàn!

6 - Lê Đạt là bậc siêu phàm
Công an đặt bục phải mang suốt đời!

7 - Hoàng Trung Thông chỉ mấy nhời,
Bên ta cũng thích, bên người cũng ưa!

8 - Trần Dần chẳng phải tay vừa
Nô ben cầm chắc ngàn xưa ai tày!

9 - Nguyễn Hữu Đang sánh trời mây,
Mặc cho hỗn thế đọa đày nhân gian!

10 - Hoàng Cầm tình ái đa mang
Tài thơ số một trên toàn Đông Dương!

11- Lưu Trọng Lư không tầm thường
Tiếng Thu là đủ khơi nguồn nghìn thu.

12 - Nhạt nhàn văn xuôi Đỗ Chu
Nhảy qua thơ phú làm ngu thi đàn!

13- Buồn cho anh Vũ Từ Trang
Buôn gỗ sung sướng lại quàng thêm thơ.

14 - Mai Phương chẳng có mộng mơ
Ngợi ca chủ mỏ đem thơ đổi tiền!

15 - Phạm Tiến Duật cổ động viên
Để bao máu lính dính liền chân mây!

16 - Lê Thanh Nghị dân trai cày
Phê bình, thơ phú chẳng say lòng người!

17- Hoàng Nhuận Cầm đáng bôi vôi
Coi cuộc đánh đấm như chơi chắt chuyền!

19 - Thơ vô lối Nguyễn Khoa Điềm
Nên đưa tất cả búa liềm lại phang!

20 - Hương thầm của Phan Thanh Nhàn
Xóm đê nhìn lại chỉ toàn cỏ rau!

21 - Trúc Thông đau chữ, đau câu
Bờ sông vẫn gió từ lâu nhạt nhèo!

22 - Nguyễn Quang Thiều đã phăng teo
Sính làm Vô lối, cố đeo làm gì!

23 - Mai Văn Phấn cũng bỏ đi
Sở Đoan, Thuế vụ thư thi ai màng!

24 - Rất lạ chàng Hồng Thanh Quang,
Hang hùm, nọc rắn vẫn vang thơ tình!

25 - Nguyễn Trọng Tạo tỉnh tình tinh
Nhạc thì một phách, thơ đinh đóng hòm!

26 - Nguyễn Đình Chính vượt đạn bom,
Đi tìm lửa khéo bị chơm ổ gà

27 - Trần Trương đừng nhắc tên ra,
Kẻo mà xấu hổ thơ ca nước mình!

28 - In sa ra - gã Chăm tinh
Tiếng Việt nói ngọng còn bình thi thư!

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

BẠN MUỐN DUY TRÌ "LỄ" THEO CÁCH NÀO?

(Theo TỄU blog)

Chúc Tết ông bà trong gia đình nhà Nho thời xưa.



Nguyễn Xuân Vinh
10-4-2017
Năm 2012, khẩu hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn” đã được bàn sôi nổi trên mặt báo và trên các trang mạng xã hội, rồi không ai bảo ai, các trường học đã tự hạ khẩu hiệu này xuống. Đến nay, sau 5 năm, khẩu hiệu này lại được một số người bàn đến và cho rằng do đạo đức trong xã hội ta đang suy đồi nên cần khôi phục lại khẩu hiệu đó.


Hãy khoan bàn việc khôi phục khẩu hiệu trên các cổng trường. Trước tiên, cần hiểu thống nhất nghĩa của từ “Lễ” là gì rồi bàn tiếp, có nên duy trì và duy trì bằng cách nào. Các bạn Nguyễn Văn NghệLại Nguyên ÂnHà Văn Thùy đều chưa giải thích nghĩa của từ này.
Từ điển Tiếng Việt phổ thông giải thích từ “Lễ” và các cụm từ có từ “Lễ” như sau:

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

CHUYỆN VÀO HỘI NHÀ VĂN

CHUYỆN LÀNG VĂN NGHỆ

Trần Hồng Giang
Thứ sáu ngày 20 tháng 1 năm 2017 2:13 PM
Giờ nhà cháu kể chuyện mình làm đơn vào hội nhà văn trung ương nhá. Sau khi ra đầu sách thứ 7, một số cụ thân thiết xui nhà cháu đâm đơn vào hội nhà văn cho oách. Nhà cháu bảo, thôi cũng chả cần thiết, cái thân xác nhà em đã thế này thì có đắp thêm cái danh gì vào rồi cũng chỉ đến thế, chả dọa được ai đâu! Rồi nữa, nhỡ có chả may được vào hội nhà văn thật thì em cũng có đi họp hành đàn đúm gì được đâu, khéo không chừng rồi lại phiền ra. Trình bày thế rồi nhưng các cụ ý vẫn nhiệt tình dụ dỗ, bảo: Đây đếch phải là chuyện có cái danh để lòe thiên hạ mà là nó như một sự ghi nhận công sức lao động của mình với văn chương bấy lâu nay, như một sự khẳng định con đường mình đã đang và sẽ đi…v.v… Rồi xong, thế là thằng bé lại bùi tai gật đầu. Sau đó nhà cháu đem cái ý tưởng này đi tham khảo một số cụ khác thì cụ nào cụ nấy đều vỗ tay tán thưởng khiến cho tinh thần càng thêm phấn chấn. Ngay cả hỏi đến ông anh thần đồng Trần Đăng Khoa thì ngài cũng bảo: “Chú làm đơn đi. Anh giới thiệu chú!” Oh yeah! Thế là hết lăn tăn, thế là yên chí nhớn rồi. Cơ mà sau đó thì vì tế nhị nên nhà cháu không dám nhờ thần đồng ký giới thiệu mà nhờ đại ca Văn Công Hùng và đại tỷ Y Ban ký cho nó khách quan. He he