Hơn hai mươi năm chờ đợi, nhưng không có sự kỳ diệu nào của y học giúp cho Lan vượt qua được bệnh tật để sống một cuộc sống bình thường. Sự sa sút và đớn đau thân thể lúc nào cũng dồn cô về phía cái chết. Nhưng nghị lực, trí thông minh và nhất là tình yêu cuộc sống và sự say mê học hỏi, sáng tác và làm việc là phép màu đã vực Lan dậy và chắp cho Lan đôi cánh để Lan làm được những điều kỳ diệu mà rất nhiều người khỏe mạnh bình thường cũng không làm được.
NGUYỄN
LONG
Cô bé Lan bắt đầu sống trong chờ đợi
từ cái tuổi còn vô tư cắp sách tới
trường. Hồi học cấp I trường làng, Lan là cô bé xinh xắn, khoẻ mạnh và học giỏi
toàn diện, bao giờ cũng đứng nhất lớp. Lên cấp II cô được chọn vào lớp chuyên
Văn trường huyện ở thị trấn Hưng Hà. Lan vừa bước sang tuổi 13 thì một căn bệnh
như từ trên trời đổ xuống đầu. Một buổi sáng từ nhà đến trường, Lan bất ngờ cảm
thấy hai đầu gối tê điếng và người ngã gục. Cú ngã cũng nhẹ nhàng, nhưng đầu
gối cô cứ co gập lại và đôi chân cứng đơ không tự đứng dậy được. Những ngày sau
đó cô lại vấp ngã nhiều hơn và người Lan cứ gầy dộc đi. Bố mẹ Lan đưa cô đi
điều trị mấy tháng khắp các bệnh viện ở
Thái Bình mà bác sỹ vẫn bó tay, bệnh tình Lan vẫn không thuyên giảm. Sau đưa
Lan lên Hà Nội, phải chuyển qua chuyển lại 14 bệnh viện. Cô không thể nhớ nổi
mình đã bị rút bao nhiêu ống máu, chịu đau đớn mấy lần rút tuỷ, cắt thịt để làm
những thí nghiệm đặc biệt. Một thạc sỹ ở bệnh viện Bạch Mai chuẩn đoán Lan bị
chứng bệnh hiểm Loạn dưỡng cơ tiến triển. Trẻ em bị bệnh này có thể chết sớm do
sẽ biến chứng qua tim. Điều đáng buồn là hiện nay khoa học vẫn chưa tìm ra
thuốc và phương pháp đặc trị. Và ông an ủi mẹ con Lan: phải chờ đợi.